Tình Thày .
Những ngày cuối bên giường Thầy Lòng quyến luyến không muốn rời xa, Thầy nằm hoài không ngồi được, Lòng con xót xa quá! “Cho con ngồi xoa bóp cho Thầy nhé!” Thầy xót trò già lớn tuổi, Kiệm phước mình, Thầy bảo “đi đi” “Tụng kinh đi, niệm Phật đi”. Lòng con xót xa quá, Nhưng thôi đành thôi, đành thôi thế, Thầy dạy con: “Còn bao lâu nữa, không niệm Phật đi, cứ lăng xăng hoài” Lời Thầy nhắc ba lần như vậy, Ôi! Tình Thầy thăm thẳm….. Con nhớ hoài, có bao giờ quên Thầy ơi! Chiếc á
Nhớ Thày
NHỚ THẦY Con sững sờ sao Thầy lại ra đi Khi chúng con không hề muốn vậy Sao Thầy lại nói lời chia ly Khi lòng con không nghĩ chuyện phân kỳ Vào phút chót của lần gặp cuối Các con yên nghe Thầy nói vài lời Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ? Mà trông Thầy thoáng nét trầm tư Rồi giọng Thầy cất lên như mọi khi Nhưng hơn nữa có gì như trầm lắng "Thầy cảm thấy mệt lắm" con nghe lòng chết lặng "Gắng tu hành giữ giới luật tinh nghiêm" Lời Thầy khuyên thấm đượm giữa lòng con Con sẽ mang t
Lời Cầu Nguyện Ni Sư Viện Chủ Đức Viên
Lời phát xuất từ nguồn tim suối đạo Cầu ơn trên Tam Bảo chứng lòng thành Nguyện mười phương Chư Phật chiếu điển lành Ni Trưởng Chúng, cùng khắp chư Phật tử Sư giáo hoá với tinh thần phụng sự Đàm Liên tòa ngát tỏa ý hương thiền Lựu quả đầy tràn thắm vị, muôn duyên Viện phát tấn nhân tâm hiền kết nụ Chủ thể đạo, Phật thừa ân Pháp nhũ Đức nhiệm huyền, tiếp thụ phúc Tông Môn Viên tạc thù, Tam Bảo nguyện Thế Tôn Tự gia bị, Chúng trung, hành Chánh pháp San Jose Xuân Kỷ Mão 1999 Giá
Kính tặng Sư Bà nhân tuần Ngũ Thất tại Chùa Đức Viên,
Sen hồng một đóa nở trời tây, Tỏa sáng tình thương ánh đạo bay. Bùn dẫu đục, trong; hoa vẫn đẹp. Lá phơi mưa, nắng; sắc không phai. Hè về kết hạt nuôi nhân thế. Xuân đến đơm hương tặng núi mây. Sự nghiệp hóa sinh ghi dấu lại, Tấm gương đạo đức thật cao dầy. Kính tặng Sư Bà nhân tuần Ngũ Thất tại Chùa Đức Viên, ngày 1 tháng 5 năm 1999 Thích Đức Tuấn cảm tác
Dáng Mẹ Hiền Ni
Như giọt sương vẫn hằng lấp lánh với muôn ngàn ánh sáng Từ Bi giữa khung trời mùa thu đất Bắc hôm nào, từng bước chân nhẹ nhàng đi vào thế giới hồng trần đầy khổ lụy này; Sư Bà, với nụ cười muôn thuở cuộc đời người nữ tu vẫn tỏa rạng mênh mông như dòng Hải Triều bất tận đem mọi niềm vui, hạnh phúc, an lạc và giải thoát gieo rắc đến khắp mọi miền, từ lòng đất Mẹ cho đến quê người. Không nơi nào Sư Bà đến mà Sư Bà không để lại nhiều thâm tình nơi lòng người con Phật. Từ bước ch
Tâm Hạnh Người Đi
TÂM HẠNH NGƯỜI ĐI Bàn tay Trì Địa Thơm nỗi nhọc nhằn Một ánh trăng rằm Ngàn con nước hiện. Mắt từ Quan Âm Thương đàn con dại Nào đâu oan trái Cũng lặng môi cười. Nguyện lớn Phổ Hiền Vun bồi vườn đức Giữa dòng nước đục Ghi dấu chân qua. Một niệm Di Đà Rót vào thinh lặng Ngàn hoa thấm nhuận Cõi Phật trời Xuân. Sống giữa đời hư Lòng như mây trắng Lô Sơn muôn dặm Ngã bóng về đây. Tấm thân trần lụy Thoát hóa lưu ly Dép cỏ ra đi Trời quê sen nở. nguyênhạnh
Cảm niệm nhân ngày “Chung Thất” (và được nhìn Xá Lợi) của “Người Đi”.
NHÂN DUYÊN GẶP GỠ : Lần đầu tiên tôi gặp Sư Bà Đức Viên trên đất Mỹ vào khoảng đầu năm 1980, tại Chùa Giác Minh, Palo Alto, California, Hoa Kỳ. Trực tiếp chào hỏi và được Sư Bà cho biết là mới qua Mỹ được một tuần. Trên xe về San Jose, Pháp hữu tôi, Thầy Tịnh Từ, cho biết thêm là Sư Bà có du học tại Tây Đức và khi về nước chuyên lo về Cô Nhi Viện. Đó là những gì tôi biết về Sư Bà trong lần gặp gỡ đầu tiên. Bẵng đi một thời gian, một hôm Sư Bà đến thăm anh em chúng tôi tại Chù
Hành Trang Lên Đường
Hành trang một chuyến lên đường,
Sư bà Đàm Lựu tỏ tường sắc không.
Hiện thân làm kiếp má hồng,
Xuất gia tu đạo thuộc giòng Đức Viên.
Danh thơm vang bóng cửa thiền,
Huân tu giới luật lưu truyền hậu lai.
Hoa Kỳ thiết lập Phật đài,
Đức Viên cảnh tự hoằng khai đạo mầu.
Sớm chiều vọng tiếng nguyện cầu,
Muôn dân ngưỡng mộ cúi đầu quy y.
Hoa vàng nở nhụy từ bi,
Hương trầm ngát tỏa, bay đi khắp vùng. T.T. Thích Minh Thông
Sinh Nhật Một Giọt Sương
Các con,Sáng nay đi thiền hành thầy nghe tiếng của một giọt sương gọi. Giọt sương không gọi bằng âm thanh mà gọi bằng những tia ánh sáng muôn màu. Thầy dừng lại, đến gần giọt sương. Giọt sương nằm ở đầu một chiếc lá liễu buông dài như một ngón tay. Giọt sương đã ôm lấy mặt trời và giọt sương tóe chiếu ánh sáng muôn màu về phía thầy. Giọt sương rực rỡ không kém vầng thái dương. Thầy chắp tay chào giọt sương và thầy nghĩ: Nếu mắt thầy thấy được giọt sương đang tỏa chiếu hào qua
Lá thơ Gửi Thầy.
Lá thơ gởi Thầy nơi Cực Lạc Nam Mô Từ Phụ A Di Đà Phật Kính gửi Liên Hoa Tháp Ma Ha Bồ Tát Giới Tỳ Kheo Ni thượng Đàm hạ Lựu, hiệu Thích Diệu Thanh Kính Bạch Thầy, Lần đầu tiên con viết thư đến Thầy, bởi Thầy giờ đây ở rất xa, cõi Cực Lạc, mà theo như Đức Phật Bổn Sư dạy, nơi đấy cách Ta Bà hơn 10 vạn ức Phật độ, và con giờ chưa thể đến thăm Thầy được. Con nhớ hơn 19 năm qua, con đã thường đến gặp Thầy đều đặn, đã thường được ngồi hầu chuyện với Thầy rất gần gũi, rất dễ dàng