Gửi Thầy .
Nam Mô A Di Đà Phật. Kính lạy Giác Linh Thầy, Bao ngày qua, con vẫn vô tư hồn nhiên với hình ảnh thân thương và những lời giáo huấn hằng ngày của Thầy. Nhưng hôm nay, con đã mất Thầy thật sự, một mất mát to lớn quá Thầy ơi! Nhớ đêm hôm nào, con thị giả Thầy. Thân tứ đại bất hòa khiến Thầy phải mệt nhọc, lắm lúc nằm ngồi thay đổi liên tục. Con xoa bóp những chỗ đau nhức cho Thầy. Thầy nói: “Nếu sau nầy con về hầu mẹ, mẹ con sẽ mừng lắm. Người đi tu về hầu cha mẹ không ai bằng.
Cảm Niệm Sư Bà Đức Viên, Thày Thích Từ Lực
Sáng hôm qua, trên đường thiền hành quanh chùa, nhìn bên cạnh, tôi thấy cây hoa đào vừa trổ mấy cụm bông màu đỏ thắm thật tươi. Đây là cây hoa, Sư bà Đức Viên đã biếu cho chùa Hayward vào dịp đạo tràng thiết lập cơ sở mới, cách đây khoảng 7 năm. Mỗi khi nhìn, cũng có lúc tưới nước cho nó, tôi đều nghĩ đến thân tình và sự thương mến Sư Bà đã dành cho chúng tôi, những người hậu học. Tấm lòng của Sư Bà rộng rãi, bao la như tấm lòng của một người mẹ. Dường như ở Tây, Tàu, hay Ấn
Cảm Niệm Sư Bà Đức Viên, Thày Thích Minh Đạt
CẢM NIỆM SƯ BÀ ĐỨC VIÊN NHÂN DUYÊN GẶP GỠ : Lần đầu tiên tôi gặp Sư Bà Đức Viên trên đất Mỹ vào khoảng đầu năm 1980, tại Chùa Giác Minh, Palo Alto, California, Hoa Kỳ. Trực tiếp chào hỏi và được Sư Bà cho biết là mới qua Mỹ được một tuần. Trên xe về San Jose, Pháp hữu tôi, Thầy Tịnh Từ, cho biết thêm là Sư Bà có du học tại Tây Đức và khi về nước chuyên lo về Cô Nhi Viện. Đó là những gì tôi biết về Sư Bà trong lần gặp gỡ đầu tiên. Bẵng đi một thời gian, một hôm Sư Bà đến thăm
Thầy Thích Minh Đức Hiệp Chưởng Tán Thán
Chiều nay, ngồi bên cửa sổ, nhìn ráng chiều với nhiều màu rực rỡ, tôi chợt nghĩ đến Sư Bà. Tôi liên tưởng đến những mầu sắc tươi đẹp chiếu lên từ những viên Xá lợi mà Sư Bà lưu lại cho đời. Tôi cũng nhớ đến những viên Xá lợi vô hình nhưng lóng lánh tinh anh trong tâm khảm của nhiều người. Đó là những công hạnh mà Sư Bà đã làm trong quá khứ để làm cho đời thêm đẹp, thêm thương, và để vơi đi những niềm đau, nỗi khổ. Thời gian trôi qua mau quá! Lần đầu tiên tôi gặp Sư Bà vào kho
Qua Chùa Đức Viên nhớ Ni Sư ĐÀm Lựu
Qua chùa Đức Viên nhớ Ni Sư Đàm Lựu (Trích báo SAIGON USA) Vào khoảng mùa Xuân năm 1956, tôi được theo mẹ tôi đi viếng ngôi chùa trên núi Bà Đen, thuộc tỉnh Tây Ninh. Ngôi chùa nằm trên một triền núi, và hẳn là cao lắm, vì chúng tôi phải nghỉ chân rất nhiều lần. Mỗi khi phải leo lên một đoạn núi khá dốc, mẹ tôi cùng các bà trong đoàn thường niệm câu kinh sau đây: "Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quán Thế Âm Bồ Tát!" Tôi thuộc nằm lòng câu kinh
Nhật Ký Thị Giả
Những Tháng ngày cuối bên giường bệnh của Thầy ·Tháng 9/1998 Mấy hôm rồi Thầy sinh hoạt rất thất thường, giờ thụ trai Thầy chỉ dùng đôi chút, duy chỉ có khóa lễ là giữ đều đặn. Đại chúng thỉnh ý Thầy, Thầy bảo không có chi, đừng bận tâm. Thầy vốn không thích than vãn chi cả về bệnh tình của Thầy, cho nên chúng tôi cũng chỉ lặng yên theo Thầy lên hành lễ thôi. Chiều nay, Thầy không ra dự thời tụng kinh Bảo Tích lúc 3 giờ chiều, chúng tôi bỗng thấy lo trong lòng, nhưng không a