top of page

Chúng sanh dùng tiền tài làm mạng sống

Trong kinh nói: “Chúng sinh trong cõi Nam Diêm phù đề dùng tiền tài làm mạng sống. Lúc nhập thai, khởi đầu do dâm dục , đến khi sinh ra lại dùng tiền tài làm chủ yếu”.

Hòa Thượng Quảng Huệ khuyên người chớ nên tham tài lợi. Tất cả nghiệp tội đều nhân vì đắm chất vào tiền tài vật chất mà sinh ra. Thế nên, trong năm món dục đầu tiên là tiền tài. Người có tiền tài mới có y phục, thức ăn, chỗ ở, rồi mong muốn nữ sắc, phụ nữ thê thiếp. Người nghèo cùng thì làm việc gì cũng khó thành, chứng minh tiền tài rất lợi hại vậy. Người thế gian dùng tiền tài làm nguồn vui, không tiền thì khổ đau nên mong muốn có tiền. Có được chút đỉnh thì lại muốn nhiều thêm, có được bạch ngân lại thích vàng ròng chẳng hề biết đủ. Họ chỉ lo thân mình và tính toán cho con cháu. Cả đời khổ nhọc, bận bịu vì tiền tài mà không biết rằng có tiền nhưng khó mua được con cháu hiền lành. Khi vô thường đến một mảnh giấy cũng không mang theo được, phải nên nhìn thấu suốt tiền tài.

Xưa kia có ba gã ăn xin cùng đi trên đường, cả ba người đồng chợt thấy một đồng tiền trên đất. Gã thứ nhất định nhặt lấy nhưng bị gã thứ hai ngăn lại bảo:

  • Tôi thấy đồng tiền đó trước nên nó phải về tay tôi.

Gã thứ ba cũng bảo:

  • Tôi thấy trước hết nên nó phải thuộc về tôi.

Ba gã ăn mày này chỉ vì một đồng tiền này mà tranh cãi đánh nhau trên đường phố. Quân lính tuần hành đi ngang qua thấy họ đánh nhau rất hung hăng. Vì sợ sẽ tổn thương đến tính mạng nên quân lính bắt cả ba về dinh phủ phán xử thị phi. Quan huyện ngồi trên tòa tra hỏi rõ nguyên do bảo:

  • Các ông không nên tranh nhau vì đồng tiền này.

Cả ba đồng nói:

  • Chúng tôi bần cùng đến mức này, sao lại không tranh cái đồng tiền đó.

  • Vậy thì mỗi người các ông hãy kể việc nghèo cùng của mình ra. Nếu ai là người nghèo nhất thì ta sẽ đưa đồng tiền này cho.

Gã thứ nhất nói:

  • Tôi thật rất nghèo vì nóc nhà lủng thấu trời xanh, y phục rách rưới không có chỉ để may vá, thường lấy ngói gạch làm gối và lấy cỏ xanh làm nệm.

Gã thứ hai bảo:

  • Tôi còn nghèo khổ hơn nữa. Vì trời xanh là nóc nhà, y phục chẳng che được nửa tấm thân, gối của tôi là cái búi tóc, gân cốt của tôi là nệm chiếu.

Gã thứ ba cũng chẳng chịu thua bảo:

  • Họ đâu có nghèo khổ bằng tôi, tôi bị đói khát cả chục ngày rồi. Ngủ mộng cả nửa năm, chết thì không có nhắm mắt chỉ vì cái đồng tiền này.

Ông quan nghe thế liền cười to:

  • Đây là câu chuyện tham tiền hài hước.

Đức Thế Tôn thuyết pháp giảng dạy tiền tài mê hoặc người đời thật gì không có gì diễn tả hết. Đa số người xuất gia cũng bị tiền tài làm mê hoặc. Xưa là đồng tiền, nay là giấy bạc, chúng trói buộc con người đến chết, rời chúng thì chẳng sống được qua ngày. Qúy vị muốn trồng trọt, làm ruộng vườn thì phải có công cụ cuốc xẻng, không tiền thì không thể mua được dụng cụ cuốc xẻng nên không thể trồng trọt chi hết. Chúng ta bận rộn suốt ngày có phải chỉ vì tiền bạc thôi sao?

Nam Mô A Di Đà Phật.

Recent Posts
Archive
Search By Tags
No tags yet.
Follow Us
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page