top of page

Có nên đợi lúc lâm chung mới niệm Phật?

Q: Có nên đợi lúc lâm chung mới niệm Phật?

A: Kính thỉnh đại chúng lắng nghe lời khai thị của Đại Sư Thiên Như.

Có người hỏi Đại Sư: Nghe nói, có kẻ một đời tàn ác, khi lâm chung chỉ cần niệm mười lần tôn hiệu Phật Di Đà cũng được vãng sanh. Vậy thì bây giờ tôi sống tự do, buông xả theo duyên đời, vui dục lạc, đợi đến lúc sắp chết sẽ niệm Phật, có được chăng?

Đại sư trả lời: Khổ thay, khổ thay! Lời nói đó đã hại chính mình, lại gây hại cho hàng tăng, tục, nam, nữ trong đời nữa. Phải biết kẻ phàm phu nghịch ác khi lâm chung niệm Phật được là do kiếp trước có căn lành, khiến cho gặp được bậc thiện tri thức chỉ bảo mà được sự may mắn trong muôn một ấy. Trong Luận Quần Nghi có viết: Có mười việc khi lâm chung không niệm Phật được:

1. khó gặp bạn lành nên không niệm Phật được 2. vì bịnh khổ buộc thân, không rỗi rãnh để niệm Phật 3. bị trúng độc phong cứng họng, nói không ra tiếng không niệm Phật được 4. bị cuồng tâm mê loạn mất sự sáng suốt, không niệm Phật được 5. thình lình gặp tai nạn nước lửa không niệm Phật được 6. thoạt bị hùm sói thú dữ ăn thịt không niệm Phật được 7. bị hôn mê mà chết không niệm Phật được 8. bị bạn ác phá hoại lòng tin không niệm Phật được 9. thoạt chết ngay giữa chiến trường quân trận 10. từ nơi chỗ cao té xuống hoảng hốt không niệm Phật được Những việc trên đây trong đời thường có, đó là do túc nghiệp hoặc hiện nghiệp chiêu cảm bỗng nhiên xảy ra, không kịp trốn tránh. Khi gặp một việc không may, bất cập, trong 10 việc kể trên, thì làm sao mà niệm Phật được. Giả sử không bị những ác duyên như trên, thọ bịnh sơ sài mà qua đời, e cho lâm chung, khi thân tứ đại sắp ly tán, bị sự đau đớn dường dao cắt, như con cua bị rớt vào nước sôi trong lúc thống khổ bức bách, bối rối kinh hoảng ấy, đâu có rỗi rãnh để niệm Phật? Giả sử không bị bịnh mạng chung lại e duyên đời chưa dứt, niệm tục khó quên, tham sống sợ chết, tấm lòng rối loạn không yên. Thêm vào đó, việc nhà chưa phân minh, chuyện sau chưa sắp đặt, vợ chồng con cái khóc lóc kêu gọi, trăm mối lo sợ, thương sầu, như thế làm sao niệm Phật được? Giả sử lúc chưa chết thì lại bịnh khổ, đau đớn rên la, tìm thầy tìm thuốc, lo việc khẩn cầu cúng tế, tạp niệm rối ren, vị tất đã niệm Phật được? Giả sử trước khi chưa bịnh thì lại bởi sự già khổ, suy lờ lọm khọm, buồn rầu áo não, lo những việc về cái thân già yếu chưa xong, đâu có rỗi rảnh để niệm Phật? Giả sử trước khi chưa già, còn đang trẻ trung khỏe mạnh, hoặc như tâm cao vọng chưa dứt, việc thế tục còn buộc ràng, rong ruổi đông tây, suy thế này tính thế khác, nghiệp thức mơ màng, cũng không niệm Phật được. Giả sử kẻ được an nhàn thong thả, có chí tu hành nhưng nếu không nhìn thấu cảnh đời là giả mộng, thân tuy được yên, nhưng tâm còn bấn loạn, không thể buông bỏ muôn duyên, khi gặp việc đến, không thể tự chủ, theo cảnh mà điên đảo, cũng không niệm Phật được.

Nhà ngươi thử xét lại, đừng nói già bịnh, trong lúc còn trẻ trung nhàn nhã, nếu có một việc đeo đẳng nơi lòng, còn không niệm Phật được thay, huống chi là đợi đến lúc lâm chung? Vậy muốn cho khi sắp chết được chánh niệm vãng sanh thì ngay bây giờ phải xét rõ việc đời là huyễn mộng, tùy duyên an phận qua ngày, không còn tham luyến, được rỗi rãnh lúc nào thì niệm Phật lúc ấy, đừng hẹn chờ lần lựa, hoặc để hư phí thời giờ. Như thế thì tư lương ta đã dự bị xong, lúc ra đi mới không điều chi chướng ngại.

Recent Posts
Archive
Search By Tags
No tags yet.
Follow Us
  • Facebook Basic Square
  • Twitter Basic Square
  • Google+ Basic Square
bottom of page