top of page

     Các Bài Văn Cảnh Sách

 

MỘC BẢNG BUỔI SÁNG

 

(Rung chuông … khi đại chúng đến đầy đủ thì dứt hồi chuông)

 

Nam mô A Di Ðà Phật (3 lần)

Vầng ô sắp hé phương đông

Lờ mờ mặt đất ánh hồng rạng soi

Tự tâm xúc cảnh đổi dời

Muôn mầu ngàn sắc mắt người choáng đi

Xác phàm đắm chấp làm chi

Cất đầu tỉnh dậy tu trì sớm mai

Chuyên cần sáu niệm không sai

Sao cho công quả tương lai tròn đầy.

 Kính lễ Ðức Thường Tinh Tiến Bồ Tát Ma Ha Tát (3 lần)

 

-

MỘC BẢNG BUỔI CHIỀU

Bóng chiều đã xế ngàn dâu

Mặt trời thấp thoáng gác đầu non tây

Thời giờ thấm thoát mau thay

Cái già cái bệnh theo ngay bên mình

Chẳng ai có thuốc tràng sinh

Hằng ngày cái chết vẫn rình bên ta

Hôn trầm tán loạn tránh xa

Mọi người tự giác để mà tiến tu

Kính lễ Ðức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần)

 

 

BỆNH ÐƯỜNG CẢNH SÁCH  

 Lời Ðức Phật Thích Ca dạy rằng: "Mệnh con người ta không bền, chóng mau hơn hơi thở, khi trẻ mạnh khỏe cũng còn đau yếu, nữa là lúc già yếu vậy ôi! Tôi nay cố gắng đến đây, đem lời Phật cùng nhau khuyên nhủ, kính mong đại chúng chớ thấy người hèn mà khinh chê báng bổ. Nên xem xét thân này, tới khi nhuốm bệnh, 4 đại chẳng đều, ba trăm sáu đốt sắp sửa rời tan, ăn uống dần dần kém bớt, thầy thuốc và thuốc cũng không thể chữa được, đại tiểu dầm đìa ra cả giường chiếu, rên rỉ nằm trên nệm gối, khi ấy ví như cá ngoi trong vạc dầu sôi, chốc lát nhừ tan, cũng như đèn dầu để trước gió, vụt liền tắt mất. Vì thế nên biết thân này chẳng được bao lâu sẽ đến cửa chết, đường trước lờ mờ, giây phút cuối cùng biết đi về đâu? Bạch Ðại chúng! Ví dù việc mình đã làm xong, chẳng phải hèn tôi biết đến, còn ai chưa làm xong sao chẳng sớm tự liệu mình, trông cái cảnh vô thường, thật là đáng sợ, ai nấy nhớ nghĩ cõi Tịnh độ, quyết chí sinh sang, xin gác bỏ mọi duyên để dốc lòng niệm Phật. Nam mô A Di Đà Phật (3lần) –

 

BÀI CẢNH SÁCH BUỔI SÁNG

 

Bài Cảnh Sách trong nhà tịnh nghiệp

 

Tuân lời vàng cổ triết thiền tông

Muốn tu Tịnh độ thành công

Cốt sao ba nghiệp sạch trong làu làu

Thân Khẩu Ý trước sau tinh khiết

Thời hiện tiền tịnh nghiệp mới nên

Trau dồi ba nghiệp chưa chuyên

Vãng sinh Tịnh độ nhân duyên lu mờ

Ngày đêm phải sáu thời tinh tiến 

Ý Miệng Thân ba nghiệp cần chuyên

Thân cần lễ bái tọa thiền

Miệng cần phúng tụng lặng yên ít lời

Ý cần chuyên không rời tịnh niệm

Ðêm và ngày kế tiếp không ngơi

Mới hay Tịnh độ hiện thời

Rõ ràng tam muội sáng ngời tự tâm

Ngoài sáu thời chuyên tâm tu tập

Không chuyện trò đón tiếp vãng lai

Nếu còn giao thiệp bề ngoài

Chỉ e tịnh nghiệp phí hoài công phu

Quy ước ấy ai dù không giữ

Ngôi Chủ đường xét cử phạt ngay

Ba lần can gián cố chây

Thời mời ra khỏi nhà này không dung.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

 

 

 

TỊNH NGHIỆP ÐƯỜNG CẢNH SÁCH

 

 

Bậc Cổ Ðức dạy rằng: "Người muốn tu Tịnh độ, cần phải trong sạch ba nghiệp. Ba nghiệp có được trong sạch, Tịnh độ mới thành. Ba nghiệp chẳng thuần, Tịnh độ không nhân đâu mà được.”

Vì vậy, trong 12 giờ, cần phải giữ gìn ba nghiệp. Như thân cần phải ngồi thiền lễ bái, khẩu cần phải đọc tụng kinh văn, ý cần phải nhiếp niệm tiếp nối luôn luôn. Như thế ngày đêm sáu thời, cố gắng làm xong, tức là cõi Tịnh độ hiện tiền, phép chính định cũng nhân đấy mà được.

Ngoài ra sáu thời, chẳng đuợc nói bàn tiếp đãi, đi lại xem xét, khiến bỏ mất công phu tịnh nghiệp. Nếu ai trái quy ước này, Ngôi Ðường chủ ra tay trị phạt. Ba lần can mà không nghe, cứ y pháp nhà Tịnh nghiệp đuổi ra, mặc cho người ấy, cứ tha hồ đông tây rảo bước.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

BÀI CẢNH SÁCH BUỔI CHIỀU

Bài Cảnh Sách Thảo Ðường phúng tụng

Xin bạch cùng thất chúng thiền gia

Thế giới nào khác không hoa

Thân người huyễn hoá như là chiêm bao

Mọi sự vật trước sau đều thế

Là vô thường không thể cậy trông

Nhân tu nếu chẳng sớm trồng

Thời theo cảnh huyễn mãi trong luân hồi

Cũng vì vậy Như Lai thương xót

Hiện ra đời thuyết pháp dạy khuyên

Khiến cho tắt lửa não phiền

Cạn dòng ái dục thoát miền hôn mê

Hết sinh tử xa lìa khổ não

Chứng Niết bàn vui đạo nhiệm mầu

Phép tu giải thoát có nhiều

Tóm tắt chỉ có ba điều như sau

Tham thiền, tu quán làm đầu

Với môn niệm Phật để cầu vãng sinh

Phép tham thiền không thành không lập

Phải tự mình khế hợp Chân Như

Túc căn nếu chẳng trồng sâu

Ðường đi lắm ngả dễ hầu tới nơi

Huống đời mạt pháp lòng người

Kém phần phúc tuệ trây lười ngả nghiêng

Phép tu quán thâm huyền mầu nhiệm

Xét cho cùng tâm niệm Sát na

Hữu Vô hai chữ đều xa

Nếu không trí tuệ khó mà thành công

Môn niệm Phật phổ thông đệ nhất

Thực rõ ràng đường tắt không hai

Kể từ cổ vãng kim lai

Hiền ngu già trẻ gái trai đều thành

Tứ liệu giản rành rành kể rõ

Tu môn nào dễ khó phân minh

Cốt sao chuyên nhất cho tinh

Chớ ngờ rằng Phật với mình cách xa

Ðem sáu chữ Di Ðà ấn tượng

Tâm tưởng đều không vướng tạp duyên

Tai nghe bụng nghĩ mắt nhìn

Rõ ràng như Phật hiện tiền trước ta

Ví phút chốc lơ là tản mạn

Thời hôn trầm tán loạn hiện ngay

Phát tâm tinh tiến sâu dầy

Nối liền tịnh niệm đêm ngày chớ ngơi

Dù tịnh niệm còn chưa kế tiếp

Cứ giữ gìn tịnh nghiệp cho chuyên

Tâm tâm tịnh độ tưởng liền

Dốc lòng cứ niệm thường xuyên Di Ðà

Thời hiện tại không xa gang tấc

Ngay chốn này Cực Lạc rồi đây

Không cần đợi đến sau này

Thân về an dưỡng tháng ngày thanh cao

Ðược thắng lợi dồi dào đến thế

Há lại không quyết chí tu trì

Ðem thân giả tạm suy nghi

Sinh già bệnh chết thọ trì bấp bênh

Mà đổi lấy thân vô lượng thọ

Là pháp thân không có đồng dao

Vui này há chẳng vui sao

Vãng sanh Cực Lạc vui nào còn hơn

Tụng rằng: trong ba cõi lửa phiền nóng bức

Nước tám dòng công đức thanh hương

 

Muốn xa cõi uế vô thường

Ðem thân nan trụ lạc bang quê nhà

Thời sáu chữ Di Ðà kế niệm

Như bánh xe liên tiếp quay hoài

Di Ðà Phật chẳng riêng ai

Chí nhân ngày tháng hôm mai tự cường

Kìa tám vạn bốn nghìn hảo tướng

Vốn không ngoài tâm tưởng người ta

Há phiền đức Phật Thích Ca

Ân chân biến cõi Ta Bà trang nghiêm.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

THẢO ÐƯỜNG HÒA THƯỢNG TRUY TỐ CẢNH SÁCH

 

Thế giới như hoa đốm ở hư không, thân người ta cũng như chiêm bao giả dối. Hết thảy muôn pháp đều thuộc vô thường, không thể trông cậy được. Nếu chẳng biết tu hành ắt cũng theo cảnh giả dối ấy, không có kỳ hạn nào thôi. Vì thế Ðức Như Lai thương xót mới xuất hiện ra đời, đem các giáo pháp mà dậy bảo chúng sinh, khiến cho họ dập tắt lửa phiền não, gạn nước dục tình, lên cõi Niết Bàn, thoát vòng sinh tử.

Song, đuờng tắt tu hành chẳng phải một. Tóm lại mà nói có ba môn: Tọa Thiền, Niệm Phật, và Tu Quán. Thiền vốn không có đường vào, nếu không có đầy đủ được căn lành, phần nhiều sa ngã đường tà, đời mạt pháp người hèn, khó lòng mà chứng ngộ được.

Cái pháp quán tâm, rất là mầu nhiệm, nếu không có tuệ căn sáng suốt, ít ai đắc đạo.  Chỉ có một môn Niệm Phật mới là dễ dàng hơn hết. Từ xưa tới nay kẻ ngu người trí cùng tu, gái trai cũng đều đắc đạo, muôn người không xót một ai. Xem như trong tứ liệu giản đã nói rõ: "Chỉ cốt là mình phải tự quyết tâm, chớ đừng ngờ là mình không đắc đạo.” Nhưng phải luôn luôn chớ quên sáu chữ hồng danh, mắt xem, tai nghe rõ ràng minh bạch, nếu không được thì chẳng mịt mờ cũng bị rối loạn, kịp thời nên phát tâm tinh tiến, nối lại mỗi niệm xưa, sớm tối chẳng rời, tự nhiên tịnh niệm nối nhau. Ví dù chưa thể được, mà tâm tâm nhớ cõi tịnh độ, niệm niệm quán Ðức Phật Di Ðà ngay tấc bước chẳng rời, thì ngay đời hiện tại đã là cực lạc, cần đợi gì đến thân chết về sau, mới cầu thần hồn về nơi an dưỡng? Có lợi ích như thế sao chẳng cố gắng tiến lên?

Ðem cái thân giả dối, sinh, già, bệnh, chết, vài ba mươi năm mà đổi lấy cái Pháp thân, thường, lạc, ngã, tịnh của Ðức Phật Vô Lượng Thọ, há chẳng vui sướng lắm sao!

Bài tụng chép rằng:

Ba cõi không yên ví như nhà lửa, nước tám công đức vốn mát trong, muốn xa lìa cõi Sa Bà, nên thẳng chuyên tâm về nơi Cực Lạc. Sáu chữ "Nam Mô A Di Ðà Phật” như bánh xe vần, mỗi tịnh niệm thường luôn luôn. Bản Chân Như Phật tính Di Ðà, tất cả chúng sinh đều có. Người khôn nên phải tự nên gắng nhớ, tám vạn bốn nghìn tướng rực rỡ, chẳng lìa tâm vương của ta, sao lại phải phiền đến Ðức Thích Ca, ấn ngón chân xuống cõi Sa Bà, mới hiện miền Cực Lạc.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

BÀI CHÚNG CHỨC

 

 

Ðây bài cảnh sách phân công

Ðảm đang chức sự trong tùng lâm ta

Cúng dàng Phật Pháp Tăng già

Làm tròn trách nhiệm lợi ta lợi người

Nên chẳng quản hao hơi nhọc sức

Cố gắng làm công đức vẹn tuyền

Nhẽ đâu sợ khó ngại phiền

Mượn điều lẩn tránh ngồi yên sao đành

Lỡ ra khuyết điểm phát sinh

Công việc chung cũng trở thành dở dang

Nên suy xét đảm đang nghiêm túc

Gip đỡ người tức giúp đỡ mình

Chăm lo củi nước hoàn thành

Cũng là phương cách tu hành cần chuyên

Giúp ta giác ngộ cơ thiền

So đo hơn thiệt não phiền càng tăng

Tổ Tào Khê siêng năng giã gạo

Tổ Tuyết Phong tần tảo làm cơm

Tổ Quy Sơn bếp nước chăm nom

Tổ Kính Sơn quét tước thường làm vệ sinh

Tổ Bách Trượng thanh minh trong chúng

Ngày không làm thời cũng không ăn

Tổ Thọ Xương cày cấy chung thân

Ðều là những bậc vĩ nhân cửa thiền

Gương xưa mãi mãi còn truyền

Cần lao phục vụ lực điền tận tâm

Nay đại chúng tùng lâm cộng trụ

Chức vụ thường thiếu sự gắng công

Ai đủ sức nên phát tâm

Rụt rè bỏ phế việc chung sao đành

Có công Phật tổ mới thành

Không thời biển khổ lênh đênh đời đời...

 

 

CHÚNG CHỨC CẢNH SÁCH

 

Phàm những người làm việc chúng, cốt để giúp đỡ trong chốn Tùng lâm, đem thân làm việc để cúng dàng Phật, Pháp, Tăng, Tam Bảo, mới mong thành công trong việc tu hành, làm việc trước lợi mình sau lợi người. Vì vậy, nên cố công gắng sức mà làm, vẫn còn sợ lòng này chưa hết, sức này chưa gắng. Sao vội chán lười, lánh việc ngồi yên, bỏ công việc chúng. Nếu mình và người đều thế, thành ra công việc thiếu cả.

Vì vậy, giúp người tức là giúp mình. Ai nấy đều nên làm tròn nhiệm vụ. Ngay như những việc bổ củi, gánh nước đều là việc đạo, được hay không được là cốt ở người, sao lại thích việc này chán việc kia, ngại nhọc cho sướng thân mình. 

Sao không trông gương các Tổ: 

Tổ Tào Khê chuyên giã gạo, Tổ Tuyết Phong chuyên thổi cơm, Tổ Quy Sơn trông coi các việc thức ăn, Tổ Kính Sơn coi việc tảo xí, Tổ Bách Trượng ngày nào không làm thì không ăn, Tổ Thọ Xương suốt đời đi cày. Những bậc Tổ làm việc tầm thường như thế, đều có ghi chép trong bảng Truyền đăng. Như thế nên để mắt xem, nhận làm công việc khó nhọc, thực chẳng việc gì ngoài việc đạo vậy. Hiện nay ở trong đại chúng đông đúc như thế, mà công việc nơi thường trụ, như vẫn thiếu người. Ai có sức, nên tự ý phát tâm. Hướng lên trước mà xem, sao lại rút lui cho yên phận mình! Trừ những người không muốn làm Phật, làm Tổ, thì tôi đâu dám nhắc đến những người như thế vậy.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

CHÚNG CHỨC

Xin đại chúng chớ nên lưỡng lự

Ðã gọi là tu học cùng nhau

Việc làm kẻ trước người sau

Ai ai cũng để tâm vào là xong

Nay tăng chúng ở trong thường trụ

Nhận việc gì chớ bỏ dở dang

Gọi là dây dớp ăn phần

Gặp sao hay vậy còn ăn thua gì

Xem Phật Tổ xưa kia bao kiếp

Suốt đêm ngày mài miệt công phu

Ðạo thành cốt ở chỗ tu

Biếng lười lần nữa dễ hồ được sao?

Nhân không trồng quả bao giờ được,

Ðạo không tu ai rước mình lên?

Thử coi chư Phật, Thánh Hiền,

Gieo bao phúc tuệ nhân duyên giúp đời.

Vậy ai đã gọi là người biết,

Tính ươn hèn nên kíp bỏ đi

Cùng nhau khuya sớm tu trì

Ðể tâm làm việc có gì khó đâu

Nên khuyên bảo cùng nhau cố gắng

Ðạo Bồ Ðề quyết chứng không lui

Nên chăng hay dở ở người.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

 

CẢNH SÁCH NIỆM PHẬT HẰNG NGÀY 

 

 CẢNH SÁCH SÁNG

Xin đại chúng lắng nghe cho kỹ:

Phật dạy rằng rất quý là thân!

Vì bao đời tích thiện nhân,

Nên nay mới được tái sinh làm người.

Phật Pháp chính là nơi khó gặp,

Thầy, bạn hiền cũng rất hiếm hoi.

Ta nay may gặp đủ rồi,

Không mau tu tỉnh đợi thời nào ư?

Phải nên kịp bài trừ tánh xấu,

Bao điều hay khuyên bảo lẫn nhau,

Phải nên suy trước nghĩ sau,

Chớ theo cảnh dối tìm vào bến mê!

Ðể thân lại quay về bể khổ,

Kiếp bọt bèo sóng vỗ tả tơi,

Ðắm chìm chưa biết bao đời,

Vào sinh ra tử đứng ngồi lao đao.

Lúc đó muốn tu nào dễ được,

Ðường đã lầm càng bước càng xa.

Chi bằng ta hãy vì ta,

Bây giờ tu Phật thật là dễ thay!

Học ngay phép xưa nay Phật học,

Việc Phật làm cũng dốc lòng theo,

Chí thành làm được bao nhiêu,

Quả sau kết bởi nhân gieo từ giờ.

Việc phúc thiện đêm ngày nên gắng,

Ðiều hại người chớ tưởng màng chi.

Thẳng dong đường chính bước đi,

Ngàn kia xa cũng có khi tới gần.

Bấy giờ được pháp thân tự tại,

Cả hai đường phúc tuệ vẹn hai.

Lại ra độ khắp muôn loài,

Theo như chư Phật đời đời yên vui.

Dốc lòng niệm đức Như Lai!

Nam Mô A Di Ðà Phật (3 lần)

 

-

LÃO ÐƯỜNG CẢNH SÁCH

 

Lời đức Thế Tôn dạy rằng: "Mệnh con người không bền chóng hơn hơi thở, tuổi thanh xuân còn vậy, nữa là lúc già yếu vậy ôi!”

Tôi nay cố gắng đến đây, khuyên nhủ cùng nhau, kính mong Ðại Ðức chớ thấy người hèn mà khinh chê báng bổ. Nên xem xét thân này, rồi đây mắt lòa, tai điếc, tóc bạc, da nhăn, lưng mỏi, xương gù, cốt đau, gân run, bước đi không vững, tinh thần mờ tối. Ví như mặt trời xế về tây, ánh sáng dần dần vụt tắt, chẳng khác gì cỏ cây vào mùa thu, rời tan phút chốc.

Vì vậy, nên biết thân này chẳng được bao lâu sẽ đến cửa chết, đường trước lờ mờ, giây phút cuối cùng biết đi về đâu?

Bạch Ðại Ðức, ví dù việc mình đã làm xong chẳng phải hèn tôi biết đến? Hoặc người chưa làm xong, sao chẳng sớm tự liệu mình, trông cái cảnh vô thường thật đáng run rợ thay! Không gì bằng chuyên tâm tu Tịnh độ, quyết chí sinh sang, xin gác bỏ mọi duyên, dốc lòng niệm Phật.

Nam mô A Di Đà Phật (3lần)

-

CẢNH SÁCH TỐI

 

Xin đại chúng lắng nghe cho rõ:

Phật dạy rằng từ cổ tới nay,

Cõi đời thay đổi đổi thay,

Biến thiên từng phút từng giây chẳng ngừng.

Ngẫm ngay cảnh tưng bừng trước mắt,

Ngoảnh cổ đi đã mất hết rồi

Khác nào như đám mây trôi,

Thiên hình vạn trạng hợp rồi lại tan.

Muôn loài ở thế gian là khổ,

Sinh, ốm, già, chết đủ đắng cay.

Ái ân ly biệt thảm thay,

Cầu chi chẳng được lòng này xót xa.

Ở với kẻ nếu là thù oán,

Chịu những điều chẳng muốn xưa nay,

Khổ đau càng chất càng đầy,

Ai người trong cảnh mới hay nỗi niềm.

Một thân chịu muôn ngàn đau khổ,

Kết cục rồi còn có chi đây?

Họa may đám cỏ xanh rì,

Gọi là chút đỉnh làm ghi ít ngày.

Thế mới biết thân này là giả,

Có chi mà tranh ngã tranh nhân?

Chẳng qua cũng ở cõi trần,

Cõi đời ô uế bản thân sạch nào?

Suy cho kỹ gót đầu sẽ thấy,

Cõi đời này tin cậy được không?

Vậy còn chi nữa mà mong?

Kíp nên niệm Phật để hòng mai sau,

Sang Cực Lạc còn đâu hơn được,

Ðấy mới là cõi nước yên vui,

Chúng sinh sung sướng đời đời,

Muốn sao được vậy tức thời có ngay.

Ðức Di Ðà hiện nay là Chủ,

Vẫn rộng lòng cứu độ chúng sinh.

Hễ ai có chút duyên lành,

Tin theo, làm đúng việc mình sẽ nên.

Trên chín phẩm đài sen ghi tới,

Bạn bè cùng với thiện nhân

Ðều cùng chứng được chân thân

Tháng ngày hưởng thọ muôn phần yên vui.

Vết ô uế mảy may chẳng có,

Tiếng ưu sầu đau khổ đều không,

Sạch sanh như thể gương trong

Cảnh vui khôn dễ tả cùng được sao.

Khắp mười phương Phật đều khen ngợi,

Khuyên chúng sinh nguyện tới cho mau.

Tới nơi như ý sở cầu,

Muốn sao được vậy còn đâu hơn mà!

Vậy ai đã là người hiểu biết,

Nên dốc lòng quyết chí cầu sang.

Sang rồi Phật mở lòng thương,

Lại ra độ khắp mười phương muôn loài,

Ðể cùng được về nơi Cực Lạc

Hưởng đời đời giải thoát tiêu dao.

Dốc lòng niệm Phật cùng nhau!

Nam Mô A Di Ðà Phật (3 lần)

Các bài Văn Cảnh sách 

bottom of page